AcDieu225
Co Vang amazon Tammy

Free Hit Counters
Web Site Hit Counters

Ac Dieu

ImageProxy.gif

Cái đẹp của phụ nữ Việt Nam trong thơ ca

 

Kalynh Ngô/Người Việt

 

Từ một thuở nào đó rất xưa, không ai biết là tự bao giờ, người phụ nữ luôn là một đề tài bất tận trong thơ ca, nhạc họa.

 

“Thân em như tấm lụa đào

Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.”

 

Có vẻ như người phụ nữ được sinh ra là để nhận sự yêu chiều, nâng niu của tạo hóa. Thậm chí, khi mà “thân em như hạt mưa sa” thì cho dù có “hạt vào đài các” hay “hạt ra ruộng đồng,” hình ảnh ấy vẫn hiện lên với với âm sắc rất mềm mại. Trong sự vất vả, vẫn có cái thong dong. Trong nét mềm mại, vẫn tỏa sáng kiêu hùng.

 

Đó là Bà Trưng, Bà Triệu, là Ỷ Lan hoàng hậu...oai hùng dẹp giặc phương Bắc.

 

“Hồng quần nhẹ bước chinh yên

Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thùy.”

 

Đó cũng là nàng Kiều lộng lẫy nhưng “trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.”

cai_dep

Nàng Kiều trong thơ Nguyễn Du. (Hình: Nguyễn Thị Hợp/Người Việt)

 

“Phận má hồng,” ba chữ này có vẻ như đã vận vào số phận của người phụ nữ Việt Nam ngay từ thời vua Hùng dựng nước. Không ai không giận, nhưng cũng đầy thương cảm mỗi khi nói với nhau câu chuyện lịch sử:

 

“Tôi kể người nghe chuyện Mỵ Châu

Tình yêu lầm lỡ để trên đầu

Nỏ thần vô ý trao tay giặc

Đến nỗi cơ đồ đắm bể sâu.”

 

Và đó còn là nét đẹp thủy chung son sắc của nàng Tô Thị bồng con hóa đá chờ chồng, người đời ngàn sau còn nhớ.

 

Tô Thị, là hiện thân của một người thiếu phụ Việt Nam nền nã. Khi thời con gái, họ sống êm đềm, quy chuẩn “thờ mẹ, kính cha”, để chờ ngày xuất giá vu quy.

Không biết bao nhiêu là ca dao tục ngữ đã vẽ lên nét đẹp mà

 

“Vì cam cho quít đèo bồng

Vì em nhan sắc cho lòng nhớ thương.”

 

Chỉ mỗi đôi chân mày cong hình dáng của viền trăng non mà:

 

“Chân mày vòng nguyệt có duyên

Tóc mây gợn sóng đẹp duyên tơ hồng.”

 

Hoặc đôi chân mày lá liễu làm xốn xang bao gã si tình:

 

“Những người con mắt lá răm

Chân mày lá liễu đáng trăm quan tiền.”

 

Rồi làn da thanh trắng ngần, đôi má ửng hồng làm cho:

 

“Nước trong ai chẳng rửa chân

Cái má trắng ngần ai chẳng muốn hôn.”

 

 

Đã dịu dàng như thế, tinh khôi như thế, khi cười, với nụ cười tươi rạng rỡ, ai mà không xao xuyến:

 

“Mình về mình nhớ ta chăng

Ta về ta nhớ hàm răng mình cười.

Trăm quan mua lấy miệng cười

Nghìn quan chẳng tiếc tiếc người răng đen.”

 

Và chỉ cần một lần làm duyên, kheo dáng, thì dù một cành hoa cũng làm cho ai kia say vẻ mỹ miều:

 

“Tóc em dài em cài bông thiên lý

Miệng em cười có ý anh thương.”

 

Người phụ nữ Việt Nam đẹp là thế. Yên hùng là thế. Thủy chung là thế. Trải qua bao biến cố thăng trầm của lịch sử, những điều đó vẫn luôn là biểu tượng của cái đẹp. Vẻ đẹp đó luôn làm nên những câu ca dao ngọt ngào, trong vắt, như chính cái đẹp chân phương của họ.

 

__._,_.___

 

up

AcDieu

Tin vui

Tin Buồn

Bài Củ

08-2014

07-2014

06-2014

05-2014

04-2014

03-2014

02-2014

01-2014

RFI
Nguoi_Viet
RFA
Quan_Su_VNCH
Quân Sử VNCH
Voa_tieng_Viet
BBc_Tieng_Viet
Dan_lam_bao

TIME